
Theo dõi những bộ ảnh hentai goblin hấp dẫn từng chi tiết
…
Trời chiều đổ xuống một cách tham lam. Chưa hẳn là tối, cũng chẳng còn sáng. Khoảng thời gian chiều tối của Sài Gòn là khoảnh khắc bắt đầu của những nhá nhem trong sự hối hả của dòng người tan tầm, của đèn đường lởm chởm chỗ bật chỗ chưa.
Đời người kể ra cũng lạ. Dù có cứng rắn đến mấy, có lao vào công việc đến mấy đi nữa, trong sâu thẳm vẫn còn những lỗ hổng khó mà chạm tới.
Cuộc sống có quá nhiều lựa chọn, đôi lúc chúng ta đã lựa chọn việc cách xa nhau như một lẽ dĩ nhiên, mặc dù trong cả hai vẫn còn quá nhiều thương nhớ. Nhưng quên thì lại là một chuyện khác. Xa mặt, liệu có cách được lòng? Như Trân đã từng đọc được ở đâu đó rằng: “Thế giới này rộng lớn là thế, đi đến cùng trời cuối đất cũng không gặp được anh. Nhưng đồng thời, thế giới cũng quá nhỏ bé, gặp ai cũng thấy giống anh”.
Trân trở nên chông chênh trong một khoảnh khắc ngắn, đủ để cô biết rằng có thể một lúc nào đó sẽ vô tình gặp lại người xưa. Hoặc là, vào chính thời khắc này đây, cô nhận ra mình vẫn chưa quên đi được.
…